Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2010

Fic

Chap 2
Phần 2

7h45pm trên con đường vắng vẻ được mệnh danh là phố kẻ cướp. Thành Duy vội vã chạy thật nhanh, vừa chạy anh thầm nghĩ "không đi cũng không được, xúi quẩy thật, tự dưng chiếc Bugatti Veyron lại dở chứng giữa đường, còn 15 phút nữa là bửa tiệc băt đầu rôì" anh đâu ngờ được, kể từ giây phút này, những định mệnh đã được sắp đặt được sẽ đến vơí anh không hồi kết.

_"Đứng lại thằng nhóc kia" Thành Duy khẽ quay lại vơí sắc mặt lạnh như băng chàng khẽ hnhếch miệng cươì. Trước mặt chàng là 5 tên đàn ông, cao lơn1 và đầy bặm trợn, Trố mắt nhìn chàng, một trong 5 tên gầm lên

_"thằng này láo nhỉ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không nhóc, nhìn bộ dạng và cách ăn mặc của mày cũng đủ biết là dân công tử, lắm tiền giàu của rôì. Quay sang đồng bọn hắn tiếp lời "Đại ca, tối nay mình có thứ để nhậu rôì, haha" Nôí tiếp hắn là 1 tràng cươì bất tận của 4 tên còn lại. Đang định suy nghĩ sẽ làm gì, bơỉ nếu đanh nhau, thì bộ quần áo em trai tặng sẽ bị nhàu nát, mcó khi là rách, còn nếu chạy thì liệu có tránh được 5 tên bọn họ không. Đang còn suy nghĩ thì 1 trong 5 tên bọn chúng đã xông tơí.

Định dạy cho chúng bài học, thì đột nhiên chàng lại cảm thâý đau nhói, tim đập thình thịch, chẳng lẽ vì sợ chúng quá sao??? cơn đau khiến chàng khụy xuống, không chờ đợi, tên đó nắm lấy cổ chàng định cho 1 đấm, thì từ đâu, 1 cô gáy, tóc cắt ngắn, lao tơí đa cho tên kia 1 cái, khiến hắn hoảng hồn, cơn đau đã dịu xuống, nhưng tim chàng thì ngày càng đập nhanh hơn, chàng cảm thâý hôì hộp lo lắng, bức rứt không yên. khẽ ngươc1 măt5 nhìn cô gái đang tung nhưng cái đấm cú đã vào 44 tên còn lại, không khỏi khiến chàng nhìu mày.

Chàng chưa thâý cô gái nào như thế trừ võ sư Karate hay thứ gì đại loại như thế. Thế nhưng cô gái đó tấm chỉ mươì mấy là cùng, chằng có thê chắc chắn rằng cô ấy nhỏ tuổi hơn minh. Đương nhiên, sức của 1 cô gái đang trong tuổi teen, dù gioỉ đến đâu thì sao có thể bằng 5 tên đàn ông lực lưỡng vốn xuất thân giang hô. Xui xẻo thay, vì một sơ suất nhỏ mà cô gái đã bị vấp té. Nhận tâh1y tình huống đang nguy cấp, chàng vội chạy tới bên cô.

Bọn côn đồ nhạo báng, khinh chàng là công tử chân yếu tay mềm thì làm được gì, nhưng họ có nào ngờ rắng, chan2g là Thành Duy, ông chủ đừngh đầu của tập đoàn G&G ngươì đã từng có Đai đen cửu đẳng huyền đai của karate, đai đen Taekwondo, đai đỏ Judo, ngoàiu ra còn môt số chiêu khác do chàng học được trên đường phố.

Chỉ trong 5 phút, những động tác nhẹ ngàng nhưng thánh thoát của chàng đã dần hạ gục được cả 5 tên.

Chẳng phí vơí chúng 1 lơì, chàng nhẹ nhành bế cô bé trên tay, từ từ bước hết co đường của những kẻ trộm đển đến căn biệt thự Clover trong ánh nhìn sợ sệt của các dân anh chị giang hồ ở đây, vì chỉ trong 5 phut1 mà chàng đã hạ gục cua top 5 cầm đâu con đường này.


Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2010

LAị buồn haizzz chẳng muốn nói, 18 vơí số 9 giống nhau lắm à?

Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2010

not fic..., diary

[D] Nhớ... nhớ thật nhiêù... nhớ cả câu nói ngày qua... sẽ không gặp... không pm... không liên lạc không làm gì... cho tới ngày đó... sẽ nhanh thôi... thật nhanh.......

Thâý... thâý tât cả.... nick vẫn sáng... ngươì vân chờ... lòng vẫn nhớ... vẫn mong thật nhiêù... nhưng sao không thể pm... vì 1 lơì nói... vì tương lai... và vì tât cả........

Lâu rôì không xem... không viêt tiếp fic... bản thảo cứ quăng đó... chẳng buồn nhìn.......

Cuộc sống này là vì cái gì??? vì hiện tại??? hay vì tương laị?

Những mảnh nối rơì rạc... tưởng chừng như vô nghĩa.... vài dòng cho ai đó??? hay cho chính bản thân???

Ngươì bạn cũ... nêú không xảy ra hiêủ lầm... không vì những trò ngốc xít... không vì lòng tự trọng... và không vì trẻ con...thì giờ đây... hai đứa đã là bạn thân ... có thể lắm chứ...nhưng sao ... mọi thứ qua rồi... chẳng thể quay lại .... chẳng thể níu kéo... chỉ còn nỗi vấn vương .... nỗi buồn vì hôí hận ... vì đã biêt1 suy nghĩ ... thì tât1 cả .... tất cả dường như ... đã quá muộn màng ... chỉ mong gặp lại ... chỉ mong nói lên 1 lời ... 1 lời từ trong thâm tâm ... từ trong tận đáy lòng ... rằng tớ xin lỗi.....Đ.T.N.T