Thứ Tư, 29 tháng 4, 2009

Một Lối Đi

3o tháng 4 năm 2k9
Một tháng rồ nhỉ, thời zan sao trôi qua nhánh quá, nhanh đến đô chóng mặt, dao này xung quanh nó xảy ra thật nhìu chuyện rắc rối, cứ như muốn làm nó nghẹt thở. Nhưng không, nó tuyệt đối không bao giờ bỏ cuộc cho dù bất cứ giá nào đi chăng nữa, nó vẫn là nó, nó muốn tiếp tục vươn lên, đạt tới điều mà nó mong muôn, cuộc đời con người như một chiếc thuyền thả trên dòng sông trôi ngược, chỉ cần buông tay là tất cả lại quay về điểm khởi đâu. Mười lăm tuổi, à không phải mười tám ngay nữa nó mới tròn mười lăm, mười lăm - mười lăm năm đã sống, đã gặp nhìu chuyện, đã quen và chơi với biết bao nhiu người, thế mà giờ đây, chỉ còn có vài tháng nữa thôi là mọi sự lại tan biến, tất cả quay về con số không, nếu như nó không biết típ tục, vậy không có lý do gì để bỏ cuộc, hãy sống thật với chính bản thân mình NÓ ạ! Hãy sống và làm tất cả mọi việc mà nó mơ ước, đứng bỏ cuộc giữa chừng. hãy là chính NÓ.


Quay lưng bỏ đi như vậy, cậu tưởng cậu có thể chạy trốn được mãi sao? Cậu bảo như thế là can đảm, là dũng cảm à? Sai rồi, cậu sai rồi, bốn từ ấy sẽ đúng nếu như cậu biết đương đầu với nó, nếu như cậu biết chứng minh cho mọi người thấy là cậu không sai. Trở về nhé bạn của nó

Bài thứ hai nó muốn dành tặng cho một người bạn không thân, cho một người bạn sau bốn năm quen biết dù chỉ nói với nhau đúng ba câu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét