Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2011

.........

Em không khoc cơ mà, đau em cũng cắn răng chịu đựng được cơ mà..nhưng sao? sao nuoc mắt em cứ chảy ra thế này?
em muốn là nguoi vô hình để anh khỏi thấy em, để anh khỏi thấy những giọt nước mắt của em..
Em sợ lắm..nỗi sợ không sao nói lên lời anh à, em đã ôm anh mà khóc..khóc ngon lành.. nhưng em lại không hề muốn anh thấy em như thế này..không thể nào..anh đừng cuối xuống nhìn em mà..cứ ôm em thôi..đừng nhìn em..em không muốn bất cứ ai..kể cả anh..nhìn thấy em lúc này..
Đừng hỏi em và đừng nói gì mà..giờ em không muốn nghe đâu..chỉ cần anh vòng tay ôm em..để em cảm nhận duoc hơi ấm của anh..em chỉ muốn có thế thôi anh à..năn nỉ anh đó..đừng nhìn em
..
em về roi anh nhỉ..có lẽ anh van rất đang lo lắng cho em nhỉ? anh biết không..em không vào nhà..em mệt lắm..toàn thân em không còn chút sức lực nào..anh biết không..chân em không thể bước đi..bao lì xì đỏ tah81m phẳng phiu anh tặng em..không biết từ lúc nào..em đã vò nát nó trong tay em..em muốn quăng nó đi..thật xa..anh à..em sợ lắm..vô hình..thật sự em chẳng biết em đang nghĩ gì..trong em hoàn toàn trống rỗng... em đứng ở ngoài, dựa cánh cổng và lại lặng lẽ..nuoc mắt em không ngừng tuôn rơi......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét